Ba nguy cơ hàng đầu có khả năng xảy ra nhất ở Bắc Mỹ là tấn công mạng, hiện tượng thời tiết khắc nghiệt và đánh cắp dữ liệu, trong khi ở Mỹ Latinh và Caribbean là nguy cơ thất bại của chính phủ quốc gia, thất nghiệp và bất ổn xã hội.
Nguy cơ xảy ra các vụ đối đầu quân sự ngoài ý muốn trên Biển Đông đã gia tăng đáng kể với việc Trung Quốc triển khai tên lửa đất đối không HQ-9 và Mỹ điều nhóm tàu sân bay đến vùng biển tranh chấp. Một Bộ quy tắc cho các vụ va chạm ngoài ý muốn trên biển (CUES) mở rộng trên Biển Đông liệu có giúp hạ nhiệt căng thẳng?
Cải cách PLA, giống như nhiều chính sách được lên kế hoạch khác của Trung Quốc, không nên (và có lẽ không thể) được đánh giá vào lúc này. Các tác động của việc tái cơ cấu PLA trên quy mô lớn sẽ cần thời gian để bộc lộ đầy đủ.
Đối với Nhật Bản, Biển Đông không đơn giản chỉ là liên quan đến các tranh chấp lãnh thổ giữa các nước ven biển, nó còn đặt ra một vấn đề lớn có thể gây ra một cuộc xung đột quân sự trực tiếp, làm xói mòn sự ổn định hiện tại và có khả năng đưa khu vực và thế giới rơi vào tình trạng hỗn loạn chưa từng có.
Hoạt động cải tạo đảo và quân sự hóa khu vực Biển Đông của Trung Quốc càng “kích thích” quyết tâm bảo vệ tự do hàng hải của Mỹ, cùng với đó là việc tăng cường năng lực và liên kết quân sự của các quốc gia khu vực nhằm đối phó với Trung Quốc là những nhân tố có thể phá vỡ hòa bình vốn đang mong manh ở Biển Đông.
Mỹ nên đối phó với Trung Quốc như thế nào? Khuôn khổ nào cho chính sách Trung Quốc có thể giúp Mỹ tối đa hoá những lợi ích đa dạng, và không phải lúc nào cũng thống nhất?
Vào lúc quan hệ của Nga với Mỹ và các nước phương Tây đang ngày càng nguội lạnh, thì mối quan hệ tương đối ấm áp giữa Trung Quốc và Nga lại thu hút sự quan tâm của các học giả. Họ tranh luận về bản chất của quan hệ đối tác Trung-Nga và tự hỏi liệu mối quan hệ này có phát triển thành một liên minh hay không.
Xét về mối đe dọa quân sự tiềm tàng mà 5 vùng tác chiến mới của Trung Quốc có thể đặt ra, các quốc gia khu vực cần phải đặc biệt chú ý tới binh lính PLA ở các vùng tác chiến phía Đông và phía Nam. Tuy nhiên quá trình cải cách của Trung Quốc cần thêm thời gian, và đó là thời gian để các quốc gia xây dựng sức mạnh quân sự hoặc thực hiện những triển khai chiến lược.
Trung Quốc liên tiếp có những hành vi khiêu khích và gây căng thẳng ở Biển Đông, trong khi đó phía Việt Nam luôn nhất quán và đi theo con đường giải quyết hòa bình, tuân thủ cam kết những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển giữa Việt Nam và Trung Quốc, Tuyên bố DOC cũng như luật pháp quốc tế.
Cuộc bầu cử sơ bộ ở Mỹ cho thấy các ứng cử viên, ngoại trừ bà Hilary Clinton, có thể sẽ không đi theo “giáo trình” của giới tinh hoa đối ngoại là Mỹ phải làm bất cứ điều gì để bảo vệ uy tín của nước Mỹ. Phải chăng quan điểm của Mỹ về vị trí của họ trên trường quốc tế đang thay đổi?