10/05/2016
Nằm trong loạt bài được ấn bản bởi Phòng các vấn đề Đại dương và Vùng cực, Văn phòng đặc trách các vấn đề Đại dương, Khoa học và Môi trường Quốc tế, Bộ Ngoại giao Mỹ, bài nghiên cứu phân tích các yêu sách của Trung Quốc trên Biển Đông, cụ thể là yêu sách “đường lưỡi bò” bao quanh các đảo và vùng biển tại Biển Đông.
CÁC GIỚI HẠN TRÊN BIỂN
Số 143
TRUNG QUỐC
YÊU SÁCH BIỂN Ở BIỂN ĐÔNG
5/12/2014
Phòng các vấn đề Đại dương và Vùng cực
Văn phòng đặc trách các vấn đề Đại dương, Khoa học và Môi trường Quốc tế
Bộ Ngoại giao Mỹ
Báo cáo này nằm trong loạt báo cáo được ấn bản bởi Phòng các vấn đề Đại dương và Vùng cực, Văn phòng đặc trách các vấn đề Đại dương, Khoa học và Môi trường Quốc tế, Bộ Ngoại giao Mỹ. Mục tiêu của loạt báo cáo là nhằm xem xét các yêu sách và/hoặc biên giới biển của một quốc gia ven biển và đánh giá mức độ phù hợp của các yêu sách/biên giới này với luật pháp quốc tế. Báo cáo này thể hiện quan điểm của Chính phủ Mỹ đối với các vấn đề được phân tích trong báo cáo. Báo cáo không phải là sự chấp nhận của Chính phủ Mỹ đối với các ranh giới mà quốc gia yêu sách.
Báo cáo số 143 và các báo cáo tương tự trong loạt báo cáo này có thể tải về từ địa chỉ: http://www.state.gov/e/oes/ocns/opa/c16065.htm. Các ý kiến bình luận và câu hỏi có thể gửi về địa chỉ email: limitsintheseas@state.gov. Các nhà phân tích chịu trách nhiệm chính trong việc soạn thảo báo cáo này là Kevin Baumert và Brian Melchior.
Giới thiệu
Báo cáo phân tích các yêu sách của Cộng hòa Nhân dân (CHND) Trung Hoa trên Biển Đông, cụ thể là yêu sách về “đường lưỡi bò” bao quanh các đảo và vùng biển tại Biển Đông[1].
Tháng 5/2009, Chính phủ Trung Quốc gửi hai công hàm lên Tổng thư ký Liên Hợp Quốc, yêu cầu chuyển tới tất cả các nước thành viên[2]. Công hàm năm 2009 đưa ra phản đối của Trung Quốc đối với đệ trình chung của Việt Nam và Malaysia và đệ trình riêng của Việt Nam lên Ủy ban Ranh giới thềm lục địa, trong đó Trung Quốc tuyên bố rằng:
“Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi đối với các đảo ở Biển Đông và các vùng biển liền kề, có quyền chủ quyền và quyền tài phán đối với các vùng nước liên quan cũng như đáy biển và vùng đất dưới đáy biển (xem bản đồ đính kèm). Lập trường này luôn được Chính phủ Trung Quốc duy trì, và được cộng đồng quốc tế thừa nhận rộng rãi.”
Bản đồ được nhắc đến trong Công hàm của Trung Quốc (được mô phỏng như trong Bản đồ 1 của bài này), thể hiện chín đường đứt khúc (đoạn) bao quanh các vùng nước, các đảo và các thực thể khác tại Biển Đông. Việt Nam, Indonesia và Philippines sau đó đã phản đối các nội dung trong Công hàm 2009 của Trung Quốc, trong đó các nước này khẳng định rằng yêu sách đường lưỡi bò của Trung Quốc là không có cơ sở dưới góc độ luật pháp quốc tế.[3] Năm 2011, Trung Quốc lại yêu cầu gửi một Công hàm khác tới các nước thành viên Liên Hợp Quốc, trong đó nhắc lại câu đầu tiên như trích dẫn ở trên, và nói thêm rằng “chủ quyền và các quyền chủ quyền, quyền tài phán của Trung Quốc trên Biển Đông dựa trên rất nhiều cơ sở lịch sử và pháp lý.”[4]
Trung Quốc chưa từng làm rõ cơ sở pháp lý cũng như bản chất yêu sách của mình liên quan tới đường lưỡi bò, dù là qua hành động lập pháp, qua các tuyên bố hay phát biểu chính thức. Do đó, báo cáo Các giới hạn trên Biển số 143 sẽ xem xét một số khả năng diễn giải yêu sách đường lưỡi bò và mức độ phù hợp với luật biển quốc tế của các cách giải thích này.
….
Đọc toàn bộ bản dịch tại đây.
Bài nghiên cứu này nằm trong loạt bài được ấn bản bởi Phòng các vấn đề Đại dương và Vùng cực, Văn phòng đặc trách các vấn đề Đại dương, Khoa học và Môi trường Quốc tế, Bộ Ngoại giao Mỹ. Đọc bản gốc tiếng Anh tại đây.
Nghiên cứu Biển Đông (gt)
[1] Yêu sách này được các nhà bình luận nhắc đến bằng nhiều tên gọi khác nhau, bao gồm "Đường chín đoạn”, "Đường đứt đoạn”, "Đường lưỡi bò”, "Đường chữ U”. Trong bài này, nhóm dịch giả thống nhất sử dụng là "Đường lưỡi bò".
[2] Phái đoàn thường trực Trung Quốc, Công hàm CML/17/2009 and CML/18/2009, ngày 7/5/2009, có tại the UN Division for Ocean Affairs and the Law of the Sea (DOALOS) theo địa chỉ: http://www.un.org/Depts/los/clcs_new/submissions_files/mysvnm33_09/chn_2009re_mys_vnm_e.pdf và http://www.un.org/Depts/los/clcs_new/submissions_files/vnm37_09/chn_2009re_vnm.pdf.
[3] Có tại DOALOS theo địa chỉ:
http://www.un.org/Depts/los/clcs_new/submissions_files/submission_mysvnm_33_2009.htm.
[4] Phái đoàn thường trực Trung Quốc tại Liên Hợp Quốc, Công hàm CML/8/2011, ngày 14/4/2011 có tại DOALOS theo địa chỉ: http://www.un.org/Depts/los/clcs_new/submissions_files/mysvnm33_09/chn_2011_re_phl_e.pdf. Công hàm này không kèm theo bản đồ đường lưỡi bò.
Sáng ngày 17/7/2024, (theo giờ địa phương), tại trụ sở Liên hợp quốc ở New York, Hoa Kỳ, Đại sứ Đặng Hoàng Giang, Trưởng Phái đoàn đại diện thường trực Việt Nam tại Liên hợp quốc cùng Đoàn công tác của Bộ Ngoại giao do Đại sứ Trịnh Đức Hải, Phó Chủ nhiệm Ủy ban Biên giới quốc gia làm Trưởng đoàn, đã...
Ngày 14/6, Philippines đã nộp lên Ủy ban Ranh giới thềm lục địa Liên Hợp Quốc (Commission on the Limits of the Continental Shelf – CLCS) bản đệ trình thềm lục địa mở rộng tại khu vực Tây Palawan. Đây là đệ trình thứ hai của Philippines; trước đó, nước này đã nộp đệ trình vào năm 2009 ở khu vực Benham...
Tòa Trọng tài Biển Đông đã tuyên rằng Ba Bình là “đá” và không phải là một “đảo” như quy định tại Điều 121 của UNCLOS. Đài Loan đã phản ứng với phán quyết khi lặp lại quan điểm phản ứng của Trung Quốc. Bài viết này đưa ra hai quan điểm: thứ nhất, phản ứng tức thì từ Đài Loan là nhắm tới ba đối tượng,...
Ấn Độ không nên quá kỳ vọng rằng phán quyết Biển Đông của Tòa Trọng tài sẽ thay đổi "hành vi ngang ngược" của Trung Quốc và tạo điều kiện thuận lợi cho New Delhi giải quyết tranh chấp lãnh thổ với Bắc Kinh trong tương lai.
Cùng với khát vọng quyền lực lớn của Trung Quốc, các "chiến binh" mạng của nước này đã thể hiện sự tức giận sau khi thua trong vụ kiện với Philippines. Chỉ vài giờ sau phán quyết của Tòa đưa ra, ít nhất 68 trang mạng của chính phủ và địa phương của Philippines đã đồng loạt bị tấn công.
Ngày 12 tháng 7 năm 2016, Toà Trọng tài Thường trực ở La Hay đã ra phán quyết về tranh chấp biển giữa Philippines và Trung Quốc. Phán quyết đã làm thay đổi cuộc chơi trong tranh chấp biển.