20/03/2015
Trong cuộc chiến tranh giành ảnh hưởng và đối phó với Trung Quốc, Ấn Độ cần tìm cách hợp tác với Trung Quốc theo cách thức có thể bù đắp và tạo lợi thế cho New Delhi trong những tình huống bất lợi.
Có những mục tiêu địa chính trị toàn cầu đằng sau các kế hoạch biển của Trung Quốc, đặc biệt là trong bối cảnh tình hình hiện nay tại Biển Đông và Ấn Độ Dương. Sự phát triển kinh tế hàng hải của Trung Quốc được gắn chặt với hai mục đích. Một là làm sống lại con đường tơ lụa vinh quang trong quá khứ; Hai là phát triển các tỉnh tương đối nghèo như Vân Nam.
Trong khi đang thúc đẩy các kế hoạch hình thành con đường tơ lụa mới trên biển, những hành động gần đây của Trung Quốc chắc chắn đi ngược lại những gì mà Bắc Kinh rao giảng về hòa bình và hòa hợp thông qua việc thúc đẩy các lợi ích kinh tế của tất cả các quốc gia trong khu vực. Sự nghi kỵ lâu đời giữa Ấn Độ và Trung Quốc được bắt nguồn từ các tranh chấp biên giới lãnh thổ đến việc xây dựng các đập nước trên sông Yarlung Tsangpo gần đây. Bất đồng chủ yếu xuất phát từ các báo cáo thiếu chính xác của một số nhà khoa học về tác động tiêu cực của đập Zangmu đối với khu vực hạ lưu ở Ấn Độ và Bangladesh, không đánh giá trung thực về nguồn gốc dòng chảy, thủy văn, tốc độ dòng chảy của sông Yarlung Tsangpo cũng như sông Brahmaputra ở Ấn Độ và Jamuna ở Bangladesh với hơn 80% dòng chảy trong biên giới Ấn Độ.
Lợi ích năng lượng
Một trong những lý do quan trọng cho sự quyết đoán của Trung Quốc ở Biển Đông và sự hiện diện ngày càng tăng của họ ở Ấn Độ Dương là nhằm đảm bảo nhu cầu năng lượng. Hầu hết các nguồn cung năng lượng của Trung Quốc được vận chuyển qua các tuyến hàng hải quan trọng ở Ấn Độ Dương. Trong khi đó, Biển Đông là khu vực có trữ lượng lớn dầu mỏ và khí đốt tự nhiên. Đây cũng là lý do Bắc Kinh bắt đầu chiến lược dài hạn kết thân và phát triển quan hệ chính trị và văn hóa với các quốc gia ven khu vực Ấn Độ Dương. Thương mại trong trường hợp này đưa đến tình huống cùng thắng cho tất cả các bên có liên quan.
Hầu hết các nền kinh tế ở khu vực Ấn Độ Dương như Sri Lanka, Bangladesh và Myanmar đã duy trì một lập trường ngoại giao cân bằng giữa một bên là Trung Quốc và một bên là Mỹ và Ấn Độ. Tiềm năng lớn của con đường tơ lụa trên biển, được Bắc Kinh khởi xướng, có thể khai thác được các thế mạnh kinh tế của các quốc gia ven biển và tạo ra một nền kinh tế biển phát triển. Bên cạnh đó, còn có cảm giác hoài nghi về sự nổi lên của Trung Quốc trong khu vực Ấn Độ Dương là nhằm hướng tới việc duy trì và củng cố sự thống trị về hải quân, chứ không phải là khai thác năng lượng. Các căn cứ tàu ngầm tại đảo Hải Nam là một tài sản hải quân quan trọng mà Trung Quốc đang bảo vệ và phát triển. Trung Quốc đã gần như hoàn thành xây dựng một đường băng thứ hai trên đảo Chữ Thập nằm trong quần đảo Trường Sa.
Chủ quyền biển
Trung Quốc dường như có ý định khẳng định các đại dương ngoài khơi bờ biển nước này là do họ sở hữu và kiểm soát. Một ví dụ điển hình là Biển Đông - nơi chứng kiến sự gia tăng các tranh chấp giữa Trung Quốc với nhiều quốc gia, nhất là Việt Nam và Philippines. Cả Manila và Hà Nội đã kiện Bắc Kinh về các yêu sách chủ quyền ở Biển Đông nhưng dường như Trung Quốc muốn duy trì trạng thái bất ổn tại vùng biển này.
Nhằm đảm bảo an ninh năng lượng hoặc phát triển khả năng hạt nhân và hải quân của mình, Bắc Kinh đã sẵn sàng cho vai trò hiện diện lớn nhất ở cả Ấn Độ Dương lẫn Biển Đông. Tuy nhiên, để bắt kịp Mỹ về năng lực biển, Trung Quốc vẫn còn cả chặng đường dài. Trong khi điều này không chỉ ra một viễn cảnh đáng ngại, tình hình có thể đi theo hướng này hoặc hướng khác. Ấn Độ cần xem xét và tham gia với Trung Quốc theo cách thức có thể giúp giảm bớt một tình huống bất lợi.
Dĩ nhiên, phát triển các kết nối thương mại có thể là một động lựcquan trọng, thông qua việc phát triển hành lanh kinh tế Bangladesh-Trung Quốc-Ấn Độ-Myanmar, triển khai các hiệp định tự do thương mại hoặc một kế hoạch phối hợp về phát triển bền vững giữa tỉnh Vân Nam Trung Quốc và vùng đông bắc Ấn Độ.
Theo “The Hindu business line”
Lê Sơn (gt)
Trung Quốc cũng có lợi thế hơn Mỹ trong lĩnh vực phát triển thị trường số ASEAN. Trong những năm gần đây, Trung Quốc đã có nhiều nỗ lực thúc đẩy hợp tác kinh tế số, có thể giúp Trung Quốc và ASEAN cùng xây dựng các tiêu chuẩn thương mại số, đẩy quan hệ đối tác chiến lược toàn diện Trung Quốc - ASEAN...
Bộ Tứ có thể tổ chức nhiều hội nghị thượng đỉnh nhưng khó đem lại kết quả thực chất nếu thiếu tầm nhìn chiến lược rõ ràng và chương trình nghị sự phù hợp.
Trung Quốc không muốn đưa khu vực biên giới với Ấn Độ trở về trạng thái trước xung đột, ngăn cản Ấn Độ vươn lên trên trường quốc tế, coi Ấn Độ là đối tượng dễ bị cưỡng ép. Mặt khác, dù chính phủ Ấn Độ vẫn thận trọng tiếp cận vấn đề Eo biển Đài Loan tại các diễn đàn quốc tế, nhưng mối quan hệ hai bên...
Truyền thông Trung Quốc gần đây đăng bài viết tựa đề “Chiến lược mơ hồ hay chiến lược rõ ràng: Thế tiến thoái lưỡng nan của Mỹ về vấn đề Đài Loan” của tác giả Chen Feng, biên tập viên báo Người Quan sát. Bài báo kết luận, chính sách mơ hồ về vấn đề Đài Loan không phải do Mỹ chủ động lựa chọn, mà là sự...
Khi cạnh tranh Mỹ - Trung trở nên căng thằng, có thể sẽ xảy ra những cuộc chiến ủy nhiệm ở những mức độ khác nhau trên khắp châu Á.
Ngày 14/5/2021, Đại học Thanh Hoa Trung Quốc phối hợp cùng Đại học Bắc Kinh và Đại học Nhân dân tổ chức tọa đàm với chủ đề “Trật tự quốc tế thời kỳ hậu Covid”. Tại tọa đàm, Giám đốc Cơ sở trao đổi nhân văn Trung - Mỹ, Học viện Quan hệ quốc tế, Đại học Bắc Kinh Giả Khánh Quốc đã có bài phát biểu về 3...